Bây giờ hãy xem bạn nhớ được những gì. Lớp học này thật thú vị. Vậy bây giờ chúng ta có thể suy luận ra Nicolaus Copernicus mất năm 1543.
Chúng ta quyết định sử dụng phòng khách để lưu các thông tin tức thì đó. Hãy nghĩ đến sự đau đớn cũng như chi phí đắt đỏ khi phải phẫu thuật hút mỡ và cảm giác hối tiếc khi bạn ăn sô-cô-la. Hãy thêm số 0 vào những ngày này và chúng ta sẽ trở thành 044-0100.
Đây là sự việc đã xảy ra với tôi tại một hội thảo nghề nghiệp ở Mĩ. Những thông tin này được lưu vào trí nhớ tạm thời hoặc lâu dài. Đối với thời trang, điều tồi tệ nhất có thể xảy ra trong một bữa tiệc là gì? Đó là khi một người phụ nữ nhìn thấy một cô gái khác đang mặc chiếc váy giống y chang của mình… đúng vậy không? Thật là một thảm họa!
Thực tế là điều này chỉ góp thêm cho khả năng học tập của bạn thôi! (Không phải là bạn luôn mong muốn được nghe thế sao?) Chúng ta có một cuộc gặp sau đó tại một quán bar, khi đi về phía thang máy, cửa mở và chúng ta vô cùng ngạc nhiên: Bước cuối cùng là chúng ta sẽ tạo ra sự liên kết liên tưởng giữa các từ.
Nếu nhiều năm trước bạn có thể nướng bánh rất ngon khi đọc sách dạy nấu ăn, nhưng từ đó đến hôm nay bạn không làm loại bánh đó nữa, thì bạn có thể sẽ không còn nhớ cách nướng bánh ra sao. Sau đó bạn hãy tạm nghỉ ngơi thư giãn. Cùng với ý nghĩ này, ta sẽ nhận thấy đối với những điều ta quan tâm thì trí nhớ của ta lại tỏ ra tuyệt vời.
Ben có một “hình cung” (arch) lớn giống như cười vì ông có thể nghe đồng hồ Big Ben ở London rung các nốt nhạc trong bản ballad. - Chương trình trong năm tới (nhấn mạnh từ việc vót tên nhọn đến vũ khí đạt tiêu chuẩn và dép phải tao nhã, lịch sự). Bản năng này sẽ cải thiện đáng kể trí nhớ và chất lượng cuộc sống của bạn.
Nếu ông ấy có thể làm như vậy, mà lại mang thêm nhiều gánh nặng trên vai hơn chúng ta, vậy thì chắc chắn chúng ta cũng có thể “đánh cắp giấc ngủ” chứ. Có thể chúng ta đã thất bại trong giai đoạn tiếp nhận thông tin. Và việc tưởng tượng một con số theo cách rõ ràng và cụ thể cũng không dễ dàng gì.
Đó là những hình ảnh miêu tả các điệu bộ cụ thể như: Anh ta có thể kết nối chủ đề chính trong bài thuyết trình của anh ta với cửa ra vào mà anh ta nhìn thấy ngay trước mặt – cổng gỗ (rất đơn giản, phải không?). Đã bao nhiêu lần bạn mất thời gian đi tìm chùm chìa khóa của mình? Đã bao nhiêu lần bạn tình cờ gặp lại một người bạn cũ nhưng không thể nhớ nổi tên anh ta? Tại sao nhiều người có thể nhớ được những sự việc của 30 năm trước, mà đôi lúc bạn lại không thể nhớ được một sự việc mới xảy ra ngày hôm qua?
Tôi phải thừa nhận rằng nhìn chằm chằm vào người khác là bất lịch sự. Như bạn đã biết, nước tương tự như thời gian học, và bình lọc tương tự như trí nhớ của chúng ta. Bạn hãy tưởng tượng ra văn phòng của mình.
Bằng cách này, sẽ không cần đến các hãng lữ hành nữa. Sự khác biệt giữa tưởng tượng và thực tế là rất nhỏ. Còn thú vị hơn khi phát hiện ra rằng, khi quên mất điều gì đó, hầu hết mọi người đều bào chữa bằng cách đổ lỗi cho sức khỏe.