Chỉ nhờ ánh sáng của một ngọn đèn phóng xạ sáng rực cả một cửa hàng bán kẹo, mà số kẹo bán được tăng lên gấp đôi. Khi tên Booth hạ sát ông bằng một viên đạn, ông không hay rằng người ta mới bắn ông, nhưng trong 23 năm trời, gần như mỗi ngày, ông được nếm "những trái cây chua chát của một duyên nợ đau khổ" như lời ông Herdon, người bạn ông đã nói. Tôi bèn lại thăm ông Hội trưởng một Xí nghiệp vào hàng lớn nhất ở Mỹ, xin ông cấp cho nó phí tổn du lịch.
rồi việc đó nữa không. Nhưng lời tuyên bố của ông Adler quan trọng tới nỗi tôi phải chép nó lại lần nữa: Tức thì sự phản đối của tôi trái ngược lại hẳn chắc các bạn đã đoán được.
Nhưng họ mắc phải cái lỗi thông thường là chỉ nghĩ tới cái họ muốn. Tại sao người khác quan tâm tới bạn trong khi bạn không quan tâm tới người ta trước? Xin bạn cầm cây viết chì và trả lời câu hỏi đó trong hàng bỏ trắng dưới này. Mới hôm qua, con còn nằm trong tay mẹ, ngả đầu trên vai mẹ con.
Lần lần gia đình của ông thành một nơi thần tiên, vì nơi đó là nơi ông thảnh thơi dưỡng sức trong sự chiều chuộng âu yếm của vợ. Tôi bênh vực những phương pháp đó. Anh em cũng có trẻ trong nhà.
Nhưng, bỗng nhiên, ông ta mỉm cười. "Công ty Megavox chúng tôi muốn giữ vững ưu thế vẫn có từ trước tới nay trong địa hạt quảng cáo bằng vô tuyến điện. Vô ích - những lý lẽ đó không đủ.
Thường thường một trăm bức thư mới được một bức trả lời. Như vậy chúng ta khích lệ họ cho họ tiếp tục gắng sức. Đã đành, bạn có thể chĩa súng sáu vào bụng một người qua đường mà bắt người đó phải cởi đồng hồ ra đưa cho bạn.
Người ta bán cả ở đầu đường. Tôi lại thử máy, khi xem xét kỹ, tôi thấy máy tốt, có giá trị. Bổn phận của ông quản lý khách sạn này là thâu cho được nhiều lợi.
Làm sao cho người ta ưa mình liền George Eastman, vua hãng sản xuất phim Kodak, đã chế ra thứ phim trong suốt để chiếu bóng được và kiếm được cả trăm triệu mỹ kim, nổi tiếng khắp hoàn cầu. Riêng tôi, tôi tin rằng bà ấy nói quá đáng. Một câu phương ngôn Đức nói: "Không có nỗi vui nào hoàn toàn đầy đủ bằng cái vui hiểm ác được thấy kẻ trước kia mình thèm muốn địa vị, nay bị sa cơ lỡ bước".
Chị đó dâng ông một miếng bánh mì bột bắp. Vậy chúng tôi tự tiện xin phép ông - nếu có thể được - thu xếp sao cho hàng của ông tới ga chúng tôi vào buổi sáng, nhất là những khi ông gởi nhiều hàng. và chúc các em chơi vui nhé!''.
Cho nên cha kéo, con đẩy. Hãng chúng tôi cũng có thể lầm lộn được lắm. Mà nếu một trăm bức được mười bức trả lời thì ông phải cho là một sự lạ.