Ông cứ chạy tới chạy lui từ nhà máy giày để lấy thêm giày khi đã bán hết hàng. Ông đã ngoài 40 tuổi khi thành lập công ti Ford vào năm 1903,nhưng cuối cùng ông cũng có trong tay 12 cổ đông không kiên quyết(hesitant stockholders),những người này đóng góp tổng cộng 28 000 đo la nhưng không bao lâu sau,5 người trong số này không thích thú lắm nên đã rút khỏi công ty "nhỏ bé" này ,Dù trình đọ học vấn thấp,ông vẫn được coi là một thiên tài về "công nghệ " và là "cha đẻ " của dây chuyền sản xuất hàng loạt. Tôi đến ký túc xá sinh viên và chơi bài poker với vài sinh viên ở đó và như thể định mệnh đã sắp đặt, tôi thắng nhiều ván và có đủ tiền tham dự hội thảo.
Những khái niệm cơ bản về đọc viết và làm toán học dường như quá khó đối với ông, đến nỗi cha ông sợ ông sẽ rốt đặc. “Nếu không thử, bạn sẽ không thể biết đươch những điều mình không thể làm”. Bà đã leo lên đến đỉnh của những ngọn núi cao nhất ở 20 trong số 167 nước của LHQ,và dự định sẽ tiếp tục thực hiện việc này ở 147 nước còn lại .
Ở trường chúng ta đã được học định luật 3 New tơn : khi tác động vào một vật, vật đó sẽ tác động ta một lực bằng hoặc lớn hơn lực ta đã tác động. ở tuổi 52, vị giáo sư người Anh bị bại liệt vì bệnh tế bào thần kinh vận động và cơ bắp bị teo, được đánh giá là nhà vật lí lí thuyết sáng chói nhất sau Eibstein. 00 RM trong một tháng , trong khi đó bà chỉ kiếm được 2000 RM? Hạt giống của sự ao ước trở nên giàu có của bà đã được gieo trồng từ ngày định mệnh ấy.
Năm 1923, 8 trong số những người giàu nhất thế giới gặp nhau tại khách sạn ở Chicago. Sau chiến tranh , năm 1952, ông bắt đầu một công việc mới là trở thành Tổng giám đốc của ngân hàng Bangkok, nơi đang được quản lý hết sức tồi tệ. 8/ Albert Fall, thành viên trong các nội các của tổng thống, đã được ân xá để chết ở nhà.
“Hãy làm những gì mà bạn cảm thấy mình đúng –vì dù sao bạn cũng bị chỉ trích. Đừng tự trách mình nếu bạn đưa ra một quyết định sai lầm; hãy học hỏi từ nó. Chính vì lẽ đó trong các bài viết về cuộc đời của những con người kiệt xuất đã tỏa sáng, chúng ta nhận thấy thời trẻ họ đã phải nhin ăn, bớt thời gian ngủ nghỉ và giải trí.
“Những người không đạt được mục tiêu thường bị tâm trạng thất vọng chặn đứng. Tôi tin rằng người chiến thắng vĩ đại là người hiểu được thất bại thật sự là gì! Như câu châm ngôn dưới đây: Chưa bao giờ tôi thấy một người thua cuộc thảm hại đến như vậy.
Chắc chắn sau đó, bạn chỉ có thể luôn cho rằng mình đang nghỉ nghơi và đăng giải khuây, và hãy quan sát tất cả những cái nhìn đố kị. Thay vì chán nản,ông xông ra và huy động nhân viên nhặt nhạnh các bình xăng mà lính Mĩ bỏ đi,sử dụng như những nguyên liệu thô cho nhà máy của ông. Nếu ta không chuẩn bị trước khả năng gặp phải thất bại, thì đừng ghen tị với người có những cái hơn ta trong cuộc sống.
Tại sao chúng ta cứ mãi lo lắng về một việc mà mình khong thể làm được? Có một sô người sử dụng thất bại như một cái cớ để không làm bất cứ việc gì. Như một người uyên bác đã từng nói:
Nhiều năm sau, khi đoàn ba le ngày trước đến thị trấn, cô đi xem và khi rời khỏi nhà hát, cô va phải nhà biên đạo múa khi xưa giờ đây đã 80 tuổi. Thậm chí chúng tôi còn lên kế hoạch để biến công ty thành một công ty trách nhiệm hữu hạn có tiếng tăm! Chúng tôi có một giấc mơ và chúng tôi gọi đó là “giấc mơ của người Mã Lai”, Công việc kinh doanh của chúng tôi ngày một phát triển. Nhưng định mệnh đã giáng cho bà một đòn chí tử.
Ông thi trượt trong kì thi tuyển vào trường Bách khoa Zurich ở Thụy Sĩ . Bà trở thành một biểu tượng quốc tế của việc phục hồi nền dân chủ ở Parkistan trong nhà tù. Như một câu tục ngữ đã nói: “Người ta chỉ buông xuôi chứ không thất bại”.