1956, Tom bỏ tất cả công Mở hàng bán sữa, đóng cửa vì phá sản. ICC trong gần hai thập niên qua được kỳ vọng như một Hội Quốc Liên trong thương mại.
theo ý khách hàng, nhân viên phải đáp ứng mong đợi của khách hàng chứ không phải đáp ứng mệnh lệnh của cấp trên. Cống hiến vĩ đại nhất của nhà doanh nghiệp này là giảm giờ làm cho nhân công xuống còn 8 giờ một ngày thay vì từ 9 đến 11 như bình thường vào lúc đó. Tốc độ không gì khác là tinh thần tiên phong, một cách nhanh chóng của Watson.
Tháng năm 1956, Watson chủ trì cuộc họp ban lãnh đạo. Những năm đầu cha rất chán nản, cha phải đi khắp đất nước để gặp hết người này đến người nọ. IBM vẫn bảo thủ với máy chủ trước khi kịp làm ra ThinkPad muộn màng.
Chúng ta chỉ mới khai thác thị trường ở mức rất nhỏ mà thôi. Ngày hôm trước, chính phủ đã thực hiện một vụ nổ thử. Truyền tải động lực về tổ chức vinh quang cho mỗi thành viên IBM là mục tiêu tối cao, trong đầu tư vào con người, của Watson.
Thiệt hại khoảng 30 tỉ đôla. quân Đồng minh để chặn bước tiến và xóa bỏ chủ nghĩa phát-xít. Không nhà ra quyết định nào ngờ nghệch cả.
Khách hàng có thể bắt đầu với những chiếc máy vi tính nhỏ và nâng cấp khi nhu cầu tăng lên, thậm chí có thể lấy những phần mềm cũ tương thích với chúng. Rồi tòa án cũng tuyên bố mức án như vậy. Jeannette ủng hộ chuyến đi tìm một việc làm của chồng.
Watson đã ép buộc con trai mình, Tom, vào làm việc cho IBM. Không có gì làm cho Watson điên tiết hơn chuyện đi vay tiền ai đó. Theo nhà khoa học Drucker, một thế kỷ trước ở Mỹ có 15% lao động trong nhà máy dấu hiệu nền kinh tế cơ bắp thì đếnnhững năm 1950 con số cơ bắp đã giảm một nửa,
Vào thập niên 1930, IBM nắm đến 92% thị phần cho thuê và bán máy xử lý dữ liệu bằng thẻ đục lỗ. Khi ông tiếp nhận một CTR hỗn độn cũng là lúc ông đưa gia đình của mình về New York sống trọ. Ông sẽ mặc đại phục và đánh phát bóng đầu tiên trong khi các đấu thủ - nhân viên của ông đã sẵn sàng.
Tổng thống Herbert Hoover(*) chưa có cách nào để vực dậy nền kinh tế đang rơi vào đợt suy thoái lớn nhất từ trước đến lúc này. Câu chuyện thứ hai về một cơ sở sản xuất tủ sắt. những vụ sụp đổ lớn như vậy.
Fortune đã gọi đó là canh bạc 5 tỉ đôla ($5 Billion Gamble). Bảy mươi hai nghìn nhân viên IBM còn nhìn thấy đôi mắt đó trong đoạn phim mà nhà sáng lập gửi đi thông điệp đầu năm 1956. 1990, Jim Collin học giả hàng đầu của Mỹ về quản trị và là tác giả của những cuốn sách nổi tiếng về quản trị như Built to Last (Phát triển bền vững) và Good to Great (Để trở thành Công ty Vĩ đại) đã chỉ ra rằng, chuyện suy sụp chỉ là khủng hoảng tạm thời.