Tôi báo trước cho khách hàng rằng tôi sẽ lại thăm họ để biết hãng của tôi đã làm cho họ không hài lòng vì nguyên do gì; lầm lỡ hay sơ sót chỗ nào. Một hôm, hai cha con triết gia R. Chưa có gì giúp tôi nhiều bằng phương pháp tự xét và tự cải đó.
tiếp - một ông bạn thân của tôi, nói với tôi rằng, một buổi tối nọ, con gái của ông ấy đọc lớn tiếng một bài quảng cáo của một tên chuyên môn phá thai và hỏi ông ấy nghĩa vài chữ lạ: ông bạn tôi thiệt lúng túng, không biết trả lời ra sao. quá thế này, quá thế khác. Sự thỏa mãn về nhục dục chỉ là một trong nhiều những thú của hôn nhân; nhưng thiếu điều kiện đó thì cả tòa hạnh phúc sẽ sập đổ.
Benjamin Franklin vì dùng nó mà làm cho một kẻ thù biến thành bạn thân suốt đời của ông. Càng binh vực thì ông ấy lại càng tin chắc rằng xe hãng Mỗ tốt hơn những xe khác. Sau này có người cho hay rằng, tôi vừa ra khỏi phòng, nhà thông thái đó quay lại nói với ông chủ nhà, khen tôi thế này, thế khác và cho rằng câu chuyện tôi rất hứng thú và tôi là một người ăn nói rất có duyên.
Một buổi tối, một ông khách lại chơi. Nhưng hôm ấy, anh Emile tới không được, mặc dầu tôi có dặn trước. Nhiều người, mắc cái tật nói nhiều quá, khi muốn cho kẻ khác tin theo mình.
Ông kêu điện thoại mời tôi lại vì có chỗ hỏng. (Bạn nên để ý rằng, trong đoạn cuối đó, hai chữ "tôi" và "ông" quan trọng khác nhau. Nhờ trí nhớ kinh dị đó mà Jim Farley đi cổ động đắc lực cho ông Franklin D.
"Bạn nên lịch sự và có lễ độ với người bạn trăm năm của bạn". : "Trong luật hàng hải, thời hạn tiêu diệt thẩm quyền là sáu năm phải không?". Ông ấy muốn nói mà tôi không để ông nói.
Xin bạn nhớ lời này của Emerson: "Mỗi người đều có chỗ hơn tôi; cho nên ở gần họ, tôi học họ được". ? Ông Sol Hurock có lẽ là người bầu hát nổi danh nhất ở Mỹ. Một nhà chính trị trước nhất phải nhớ tên những cử tri.
Là vì, giáo sư William James nói: "Hành động cơ hồ theo sau tư tưởng, nhưng sự thực thì cả hai đồng thời phát động. Chính nhà tôi đã gây dựng nên cơ nghiệp của chúng tôi. Chúng tôi tin cậy ông và hễ có việc để nhờ ông giúp được, chúng tôi sẽ nghĩ tới ông.
Loài người muốn gì? Bà ấy (nói rõ ràng từng tiếng, giọng quý phái): "Tôi được hân hạnh hầu chuyện Ngài nào đây?" Tôi: - "Bà không biết tôi đâu. Thôi, cha con mình quên hết những chuyện khác đi. George Washington bắt mỗi người phải xưng tụng ông là: "Huê Kỳ Tổng thống Đại nhân".
Cho nên, ta càng làm cho một người nói nhiều tiếng "có" bao nhiêu thì người đó càng dễ thuận ý theo đề nghị của ta bấy nhiêu". Có khách nào dám chỉ trích xe của anh ư, anh đỏ mặt tía tai lên, chỉ muốn nhào vào bóp cổ người ta. Ông Farrell giận lắm.