Bim Xinh

Chuyến công tác sung sướng với em thư ký

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tinh thần? Bạn góp sự hoà đồng trong những trận bóng, trong những cuộc vui có điều độ. Nhưng còn chỗ nào không đau nữa đâu. Cũng rất không thích những người ngộ nhận bông lơn thành hằn học.

    Phải vùng ra khỏi tình trạng này. Đau hơn, dằn vặt hơn mà làm gì. Giải trình thế nào đây? Biển số xe không còn nhớ.

    Cái đó, chúng đưa ra không khó. Tôi sẽ kiếm tiền, nhiều tiền. Cậu em thế là tạm biệt rồi.

    Rồi bác ta sẽ quát: Thằng kia! Mày rình mò gì thế? Muốn gô cổ lại không? Phắn!. Tôi cho mình quyền bỏ học đến sở thú mà không báo cho ai cả. Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa.

    Nhưng chỉ cần để ý hoặc trong thâm tâm họ cũng biết, họ nhận ra rất dễ dàng họ đang dần bất lực trong việc hiểu con cái và làm chúng hiểu mình. Ai ai cũng tỏ vẻ thương hại bạn như một kẻ ngã ngựa dù bạn biết là mình đã phi được khá nhiều đường. Bạn lại chán ghét cái sự ngồi.

    Giải trình thế nào đây? Biển số xe không còn nhớ. cũng như không biết trong chính ý nghĩ này cũng âm ỉ một phiên tòa Không hiểu sao ư? Không, tôi biết, mình còn thiếu nhiều cái để có một niềm vui tương đối trọn vẹn.

    Họ chiếm tỷ lệ một trên hai lăm khán giả, hoặc một trên năm mươi gì đó. Tôi phải viết dù chú đầy sức mạnh, lại là công an. Và bỗng khao khát nó sáng lên nhiều nữa.

    Để không đóng lại cánh cửa tốn rất nhiều sức lực mới hé mở được cho ánh sáng lọt vào. Họ không cho rằng bạn phần nào xác định được mình là ai và phải làm gì, biết điều tiết sinh hoạt của mình. Đời, nghệ thuật, người… thật luẩn quẩn.

    Có gì để thanh minh. Có lẽ đã đến lúc đi ngủ. Thật ra, lúc nào bố cũng chỉ muốn đầm ấm.

    Mọi người dưới nhà vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Có vẻ nó tổ chức một cuộc đấu giá. Đã đi một số cây số.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap