Cách sống của chúng ta cũng giống như một sinh viên làm bài luận - có thể là một người ưa trì hoãn hoặc là một người biết hoạch định. Trong lĩnh vực tình cảm, người ta thường cảm thấy mọi việc trở nên tồi tệ hơn khi không cảm thấy hạnh phúc mà không biết lý do vì sao. Trong cuộc sống bận rộn, ít người quan tâm đến các món rau và hoa quả.
Có những người tự cho là mình đã học đủ, đọc nhiều, vốn hiểu biết rộng nên không cần phải đọc sách hay học hỏi thêm nữa. Ban đầu, các nhà nghiên cứu cho rằng đó là do các sinh viên đã đăng ký học những môn dễ nhất, nhưng sau đó họ nhận ra rằng các sinh viên ấy đạt điểm cao hơn trong cả các môn tự chọn lẫn môn bắt buộc. Anh đã để mục tiêu cứng nhắc của mình làm thay đổi cũng như đe doạ cuộc sống của anh.
Sẽ có những lúc bạn rất buồn hay gặp điều không may trong cuộc sống, những lúc ấy bạn luôn có khuynh hướng muốn được than vãn, bày tỏ với ai đó và không muốn làm gì cả. Các thống kê gần đây đưa ra những co số đáng giật mình về số người chưa bao giờ chuyện trò, hoặc thậm chí biết mặt hàng xóm của mình, hay với những người gần bạn. Hậu quả là họ sẽ ít thấy hạnh phúc do cảm nhận ít hơn.
Thông thường, họ ra quyết định cho từng bộ phận riêng biệt hơn là nghĩ đến tổ chức như một tổng thể. Điều trớ trêu nhất là Nixon vẫn có thể chiến thắng mà không cần phải bày ra bất cứ trò nào như vậy - dù cuộc tham chiến phi nghĩa ở Việt Nam của chính phủ Mỹ lúc đó bị dư luận phản đối. Tình yêu hay một khát vọng gì khác - Đôi khi không hẳn đã là tất cả
Những ai có nhiều cơ hội giúp đỡ người khác hơn thì sẽ cảm thấy hài lòng với bản thân hơn. Cho dù đó chỉ là một câu hỏi tầm phào hay một thắc mắc đơn giản như làm cách nào dán giấy lên tường hiệu quả nhất. Thêm vào đó, các nhân viên của uỷ ban vận động này còn dính líu vào hàng loạt các vụ việc mà ngay chính Nixon cũng phải thừa nhận là "những trò dơ bẩn".
Chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc khi tất cả mọi khía cạnh của cuộc sống nhìn chung đều tốt, hơn là khi chỉ một mặt nào đó thì hoàn hảo còn những mặt khác lại chẳng làm chúng ta vừa ý chút nào. Còn tình bạn giống như bàn tay. Sự khác biệt giữa người luôn hạnh phúc và những người ít cảm thấy hạnh phúc nằm ở chỗ - họ đã làm gì để xoay sở với cảm giác không mấy dễ chịu.
Môi trường sẽ ra sao? Và thế hệ kế tiếp nữa sẽ ra sao? Trái đất có thể tồn tại được không?. Tất cả họ đều đang có một gia đình hạnh phúc và hoàn toàn hài lòng với công việc hiện tại. Nhiều người trong chúng ta thường có những suy nghĩ mơ hồ như vậy, tuy nhiên những suy nghĩ này không cụ thể và rõ ràng.
Một số người khác lại đi theo hướng ngược lại - họ dè sẻn chi tiêu đến mức tối thiểu. Bạn không cần phải tận dụng mọi thứ bạn có hay phải làm tất cả mọi việc. Những người luôn cảm thấy hài lòng thường trân trọng những gì họ có và không bận tâm so sánh với những gì người khác có.
Trong khi đó, người hàng xóm của ông cũng cảm thấy hạnh phúc bởi ông ta nghĩ rằng - hàng rào nhà mình trông sẽ mới hơn, đẹp hơn. Sau này, dù giấc mơ có thể không trọn vẹn nhưng họ thật sự hạnh phúc vì họ đã sống hết mình với ước mơ đó. Chắc chắn chúng ta sẽ cảm thấy hài lòng hơn khi làm mọi việc một cách có khoa học.
Câu trả lời thật đơn giản - nếu bạn nhận ra - dù bạn đang trong bất cứ hoàn cảnh nào, giai đoạn nào của cuộc sống, cho dù bạn vừa trải qua những thất bại, sai lầm, đau buồn, tổn thương lớn đến đâu. Ước mơ về tuổi trẻ và tương lai một sinh viên giỏi của trường xem như chấm dứt. Năm nay, Joe đã 42 tuổi còn người em nhỏ nhất cũng đã 21 tuổi.