Và do đó, ông vĩ đại. Có một vài nguồn, ví dụ như Atariachives. 1929, thị trường chứng khoán phố Wall náo loạn, lệnh bán cổ phiếu dồn dập, chỉ số chứng khoán rớt nhanh.
Cụ thể hơn, họ nắm lấy một doanh nghiệp và tập hợp bên mình nhiều thành viên để cùng cộng hưởng lại nhằm hình thành một sức mạnh tổng lực, từ đó tạo ra nhiều giá trị hơn cho xã hội. Đồng phục, trong mắt Watson, đó là một dấu hiệu của lòng trung thành, một khối thống nhất và là một cách truyền thông hiệu quả với khách hàng. Kết quả là Watson có được 181 người khuyết tật do Supa tuyển.
Ông đã tự yêu cầu mình suy nghĩ kể từ khi bước chân vào NCR cả hai thập niên trước. Những nhóm nhân công, kỹ sư hoặc ngồi tụm lại hoặc trốn riêng một góc nào đó đọc sách, tra cứu tài liệu để nghiên cứu. Nhìn Tây sẽ thấy Đông, soi cổ mà ngẫm tới kim, đó là điều mà chúng tôi, những người thực hiện bộ sách, mong muốn được chia sẻ.
Đó là gì? Đó chính là thái độ khiêm tốn dành cho tinh thần doanh nghiệp mà Watson Watson dường như muốn sống thực sự những giây phút yên bình trong tâm hồn mà lẽ ra ông đã phải xây dựng và tận hưởng khi con cái còn nhỏ. Bao trùm trên các quyết định của Gerstner là hình bóng đôi mắt nhìn thấu tương lai của nhà sáng lập Watson.
Chàng trai quậy phá này đã mua vui bằng việc uống rượu và nhảy thay cho những buổi đến lớp Tờ Time viết tiếp về nhân vật gây ảnh hưởng lên thế giới. Mọi rắc rối trên đời này đều có thể dễ dàng giải quyết được nếu con người chịu khó suy nghĩ. Watson có một tình cảm đặc biệt với sự kiện này.
Nó chịu lỗ nhưng nhìn bên ngoài, trên giấy tờ trông vẫn rất phát đạt. Không một công ty nào đã làm nhiều hơn để thay đổi cách mà người Mỹ làm việc hơn cho bằng tập đoàn Máy móc Kinh doanh Quốc tế (IBM). Watson đã đọc bài báo đó và ngay lập tức nổi cơn thịnh nộ và điện thoại ngay đến tòa soạn.
khi nền công nghiệp chỉ mới vừa hình thành ông chủ là ông chủ, họ ra lệnh và không bao giờ nghe ý kiến cấp dưới, Maney mô tả. Nhưng mà, nếu không sai lầm có lẽ cha sẽ không bao giờ biết được cách cố gắng trong chuyện gì cả. Điều tiện lợi là người dùng có thể bỏ túi một cái máy đục chữ nổi, điều này có giá trị như việc người ta mang theo một cây viết vậy.
IBM của Watson vẫn là một doanh nghiệp trung bình, xét về quy mô quốc tế. Không ai có nhu cầu và khả năng cần riêng những cái máy này. Khi trở thành một, toàn thể IBM bị buộc phải tìm mục tiêu chung.
Con trai của ông, Tom Watson, đã thuật lại trong hồi ký Father, Son and Company. Điểm khác biệt với bạn bè chỉ có thể là một cơ thể gầy trơ xương, hen suyễn và gương mặt thiên thần. Đó là nhờ IBM đã quay trở lại với khách hàng mà vẫn duy trì đỉnh cao trí tuệ nhân tạo.
IBM không cần lời mà chỉ cần hòa vốn trong chuyện này mức lợi nhuận chỉ là 1,5% đủ để trang trải chẳng hạn như Maney nhận xét: Những nhà quản trị cấp cao trung thành với đạo đức đôi khi cũng lựa chọn như vậy. là thực tế tuyệt vời nhất để đo lường mọi lý thuyết.