Vừa trải qua một giấc mơ, bạn thấy khá mệt mỏi vì chúng chẳng dịu êm chút nào. Dù họ thường đùa tôi nhẹ nhàng, họ gọi tôi là bạn ấy thay vì nó và thằng như gọi những đứa con trai khác. Tôi từng sợ sự ra đi, sự kiếm tiền, bon chen sẽ cướp mất thời gian mình giành cho tranh đấu, tranh đấu bằng cách viết.
Tôi vừa rơi nước mắt vừa nghĩ như vậy. Đầu mùa có đợt rét lạ, hoa tàn hết. Vẫn tin là đủ sức kiếm nhiều tiền trong tương lai.
Từ lúc trẻ, sau một đợt dùng thuốc trị bệnh quá liều, bố bị hỏng khứu giác. Biển số… Biển số bao nhiêu nhỉ? Không nhớ. Bằng không, mọi người nói đúng đấy.
Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ. Hắn không rõ sự thấu suốt là thế nào nhưng hắn cảm giác cái sự thấu suốt mà người ta thường biết chỉ là một trạng thái khá đơn điệu. Mua rau, thịt, bút chì và nhãn vở, còn 500.
Cách đây chừng một tháng, bạn và bác gái cứ đến khoảng mười giờ, sau khi đóng cửa hàng, lại đi bách bộ. Bất hạnh thay, sự phong phú thuộc về muôn loài nhưng không nhiều cá nhân nạp nổi nó vào người. Xem xong ông ta nói: 50% đỗ, 50% trượt.
Lại là phá vỡ tất cả, bất chấp luân thường đạo lí mà chẳng bao giờ biết mơ. What I fell what I know never shine through what Ive known Và có lẽ ở trong trạng thái và hoàn cảnh này, nghĩa là có bệnh và dở dang việc, bạn hơi buồn thêm vì không thấy hào hứng cũng như khó hòa cùng niềm vui hiện tại của dân tộc.
Rồi lại xoa xoa: Cháu bị thiệt thòi một năm rồi, cố lên, mình phải tự làm chủ mình. Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết. Hơi buồn chán là cứ phải đến lúc khó khăn, cứ phải đến lúc nguy nan, cứ phải đến lúc nước đến chân…
Nhưng rất tiếc, tôi lại là một thiên tài. Hắn biết giải pháp vượt qua chúng nhưng lại không tự vượt qua được. Chỉ hơi rờn rợn và xa cách.
Không ngủ cũng phải nằm. Những viên gỗ ấm áp cọ vào đám râu như những giọt nước mắt. Nhưng vấn đề đặt ra là đó có phải những sáng tác hay ho cho loài người không.
Mà sống khoa học một chút. Ta nhận ra ta rất dễ tính nhưng đầy bực bội trong lòng mỗi khi công việc viết dở dang bị cản trở; hoặc bị gây nhiễu trong lúc đang tập trung suy nghĩ; hoặc viết không đủ hay để thoả mãn đòi hỏi của mình (như chính những thời điểm này). Như thế vẫn chưa đủ cho một con người.