Trò chuyện chia vui trong đám cưới dĩ nhiên khác với phân ưu nơi đám tang. Chúng tôi trò chuyện rất thân mật và vui vẻ về cuộc sống. Những lời lẽ ông dùng rất thuyết phục.
Bạn đã đề xuất và khuyến khích mọi người cùng bàn bạc một vấn đề nào đó. Trong chương trình mỗi tối của tôi trên đài CNN, bạn cũng thấy rằng tôi rất thích được lắng nghe các vị khách mời. Bởi nói về cha tôi sẽ có vô số chuyện để kể.
Lũ lụt ở miền Tây, băng tuyết lở ở miền Đông, rồi động đất, hạn hán, cháy rừng… Nếu không thích nói về thiên tai đang diễn ra trên thế giới thì bạn có thể khơi mào ngay hiện tại. Hoặc nếu thoáng thấy người quen ở gần đó, ví dụ bạn đó tên là Stancey chẳng hạn, thì bạn có thể hô lên: Stacey này, bạn có biết Bill không?. Trong bất cứ cuộc trò chuyện nào cũng cần phải biết kiềm nén chính mình.
Nên nhớ sự cởi mở và lòng nhiệt tình giống như một con đường hai chiều. Phong cách này hẳn là đối lập với Edward và Percy nhưng vẫn giúp Williams gặt hái thành công như hai đồng nghiệp. Nhưng nghĩ kỹ thì thấy chuyện này có lý.
• Họ biết cảm thông và chia sẻ, đặt mình trong hoàn cảnh của bạn để hiểu hơn những gì bạn nói. Đừng nên nói những gì quá khích, hãy để giác quan thường xuyên mách bảo bạn rằng: im lặng có tốt hơn không. • Bốn lưu ý khi xuất hiện trên truyền hình và trên truyền thanh
Anh còn cười đùa về tật nói lắp của mình. Thứ ba là, hãy lập một ban kiểm tra xem bạn đã nói những gì và nhanh chóng sửa đổi nếu như bạn lỡ nói một từ gì đó nhầm lẫn. Ý của tôi không phải là bạn phải làm một diễn văn hoàn chỉnh trong đầu trước khi bước lên bục micro.
Bạn yên tâm! Nếu điều khiển một cuộc họp ngắn gọn nhưng có đầy đủ những quyết định cần thiết thì bạn đã tạo được sự tín nhiệm của tập thể rồi. Việc này chắc chắn không bao giờ thừa. Bạn thấy đấy, chúng ta hoàn toàn có thể chiến thắng trong những cuộc đàm phán, chỉ cần có chút tài tranh luận và biết học hỏi những người như Herb Cohen, như Bob Woolf… Nếu làm được như những gì họ làm, nói được như những gì họ nói, chắc chắn một ngày nào đó bạn cũng thành công như họ.
Đối với tôi và các khán giả của chương trình, Robert thật sự đã ghi điểm. Tôi tiếp tục: Butte Montana là thành phố có tỉ lệ phạm pháp thấp nhất ở phương Tây. Những bộ óc khôi hài sẽ đem đến những tiếng cười.
Tôi rất kính nể Bob. Câu hỏi rất rõ ràng. Tôi thích họ là chính họ, tự do suy nghĩ và tự do bàn luận.
Đơn giản nhưng hài hòa. Sao thầy không làm nhiều hơn thế, thưa thầy? Với một cuộc điện thoại không liên lạc được thầy đã ra chỉ thị cho cả trường làm lễ tưởng niệm Gilbert. Chỉ cần nhấn nút lần nữa là tôi có thể xử trảm anh ta.