Từ trước đến nay người ta vẫn tin rằng Thomas Watson đã nói: Tôi nghĩ có một thị trường thế giới cần năm cái máy tính. nhất, nói chính xác hơn, là những yếu tố khiến họ trở nên vĩ đại, trở thành những doanh nhân huyền thoại. Trước đó nhiều năm, để đón đầu nhu cầu hậu chiến Watson đã yêu cầu các nhà khoa học của ông đẩy mạnh nghiên cứu nhằm tạo ra các sản phẩm mới, cần nhìn thấy tương lai và không để các nhà máy không có việc làm.
Những bộ trang phục lịch sự chính là một ví dụ trực quan nhất cho văn hóa khác biệt của IBM, vào thời kỳ của Watson. Ông học thực sự ở đó, bằng cuộc đời của mình. Ford, General Motors, Standard Oil, Colgate Pamolive cần vươn ra nước ngoài.
Điều này thỉnh thoảng vẫn gây ra vài tranh cãi rằng cha hay là con đã làm nên kỳ tích đó. org cho hay: Watson bị sa thải vì phản đối vị chủ tịch trước mặt mọi người. Một học trò quá giỏi và là người con thấu hiểu cha mình.
Rồi tòa án cũng tuyên bố mức án như vậy. Ông trò chuyện với Dick, người em trai của Tom cai quản phần IBM quốc tế nhưng Dick bắt đầu uống rượu và đôi lần căng thẳng với Tom, nhất là khi Tom cương quyết đẩy em mình ra khỏi vị trí dẫn đầu dự án nghiên cứu máy tính được mệnh danh là canh bạc 5 tỉ đôla. Quý bà và quý ông lần lượt bước xuống, chủ tịch Watson trong bộ vest đẹp như dẫn đầu.
Tấm huy chương từ nước Đức phát-xít là bản án thứ hai mà người đời dành cho Watson. Một bức hình mà IBM sưu tầm được, cho đến nay, cho thấy người đàn ông 39 tuổi này ốm nhom và cao lêu khêu. Tuyển các cô gái cho trường của chúng ta từ các trường cao đẳng, tại sao như vậy lại không tốt hơn cơ chứ?
Và để khỏi đi bộ mất cả ngày vừa đi vừa về, Tommy phải học nội trú ở trường. Thế nhưng chính Watson cha mới là người chạm tay vào lĩnh vực này. Một vị CEO đủ sức trong trường hợp này có nghĩa phải là một nhà chuyên nghiệp am tường cách vận hành một tập đoàn có mặt trên
Tài liệu của hãng IBM còn ghi rõ những nhân viên của IBM mà khiếm thị thì được nhận máy này miễn phí. Tom mạnh hơn cha của mình nhưng đó là một sự tiếp nối, cũng rất tròn trịa. Ra đi khi thanh danh không còn.
Các nhà đưa tin đã để lại trong lịch sử một trong những câu nói dự đoán thuộc loại sai lầm nhất từ một danh nhân, đó là họ cho rằng Watson đã nói: Tôi nghĩ có một thị trường trên thế giới cần năm cái máy tính. Và một cách tự nhiên, họ cảm nhận được sứ mệnh phục vụ xã hội của doanh nghiệp. Gerstner đã theo bước Watson mà làm một chuyện kinh thiên động địa, đó là hợp nhất tất cả các bộ phận lại với nhau.
Watson đã không chọn nhầm người để IBM tiếp tục phục vụ con người. Khi ấy, Watson đã trở thành một tay bán hàng cừ khôi. Mục tiêu của dự án này là qua mặt UNIVAC cỗ máy ngày nào cũng xuất hiện trên báo khiến ông bực mình.
Tôi cảm thấy bực mình khi người ta nói về bộ não điện tử. Cuộc mạo hiểm ngoạn mục nhất là cách mạng máy tính - Time đã viết như vậy về cuộc cách mạng quan trọng nhất của IBM trong bài báo những gã khổng lồ của thế giới năm 1982. Đó không chỉ là phép lịch sự, một kiểu đắc nhân tâm, mà là một phần chuyên nghiệp trong kinh doanh.