Bác sĩ nói bà đau tim vì thần kinh bị chứng hồi hộp và vô phương chữa cái bệnh do xúc động mà ra đó. Khi đọc bức thư phúc đáp ấy, ông ta tức uất người. Nhưng tôi muốn bênh vực cho một thái độ tích cực, đừng tiêu cực.
Nó gởi lại bà số tiền đó như gởi tại nhà ngần hàng cho trẻ em vậy. - Ừ, một chiếc cầu có thể sập được: nhưng từ trước tới nay mất mấy toa vì cầu sập rồi Sau nhờ được ông bà Loftin dắt tôi về nuôi tại trại ruộng, cách tỉnh độ 13 cây số.
Còn những bạn khác thì chết ở đấy sau mười ngày tra tấn. Mặc dầu có một số đồng nghiệp nhạo báng hay thốt ra những ý tưởng bi quan đối với công cuộc của ông, ông cũng cứ làm. Tiếng Anh của tôi hồi đó còn non lắm - thực sự thì chỉ kể như mới học được sáu tháng - nên nhiều chỗ tôi phải dựa vào bản dịch tiến Pháp.
Tôi dùng cuốn này để bổ sung phần thiếu sót trong ebook cùng tên do bác Vvn thực hiện (tạm gọi là bản Vvn) trước đây. Song thân tôi làm việc như mọi: 16 giờ một ngày. Tôi được đi học, nhưng ngay tuần đầu, mỗi lần trở về nhà, la khóc khổ sở.
Lần này tôi tự nhủ: "Mày phải là thằng cha Dale Carnegie với tất cả những lỗi lầm và kém cỏi của nó. Khi chúng khám phá ra điều ấy thì tôi không có mặt tại phòng giấy. Thành thử tôi tự mua thêm những nỗi bất mãn.
Tại trường, tôi không giỡn với các bạn, cả trong giờ thể thao nữa. Cứ thế học và thi đậu hai bằng: một bằng kiến trúc tổng quát, tại Đại học đường Minnesota, một bằng giáo sư mỹ thuật Đại học đường Columbia. Một hôm mua cà rem ở một tiệm nước, bà thấy tiệm ấy cũng bán bánh mà bánh không có vẻ ngon lành gì hết.
Kẻ ngu nổi doá liền dễ bị chỉ trích một chút, nhưng người khôn sẵn sàng nghe những lời chỉ trích, trách cứ, để học thêm. Dưới đây là chuyện thiệt do ông kể cho tôi nghe. Bởi vậy tôi chẳng hề cản.
Cả hai sự quan trọng ấy thường được quyết định liều lĩnh như trong canh bạc. Bởi vậy ông tự chỉ trích, trong 15 năm kiểm soát lại những khảo cứu, bình phẩm những lý luận và kết luận của ông. Nhưng còn làm tệ hơn vậy nữa kia.
Cả những vấn vương trên ngai vàng cũng cần phải biết tự chủ mới theo được đúng. Chưa bao giờ tôi hoàn toàn thất bại như vậy. Mới rồi tôi đưa một người bạn mắc chứng đó lại Philadephie kiếm một bác sĩ chuyên môn nổi danh và đã kinh nghiệm được 38 năm rồi.
Tôi sẽ trở về phòng giấy xét lại cách làm việc của tôi mới được. Bạn và tôi, ta có những tài cán riêng, vậy đừng mất công buồn bực vì nỗi không được như người kia người nọ. Mình lo về chuyện gì vậy? Áp dụng luật trung bình xem việc đó có thể xảy ra được không đã!".