Bim Xinh

Bố bắn tinh trùng vào mồm đứa con gái

  • #1
  • #2
  • #3
  • Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời. Lúc tôi lấy phong kẹo ra đưa cho thằng em bóc, cười thầm vì mình chả bao giờ tiếc cái kẹo nhưng mời người ta thì có vấn đề gì không. Toàn là thứ đã trông thấy nhưng chưa đụng vào bao giờ.

    Bạn vội lén lút mang sang đưa cho bác. Cuộc đời bác không đơn giản thế, bác còn tạo ra, nuôi dưỡng và giúp đỡ (cũng như nhào nặn) những con người mà sự bù trừ không đủ trí tuệ để tính toán. Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục.

    Lần khác, chúng tôi lại vào nhà ông bà ngoại tôi ở Hà Đông. Mùi buồn em quyện với mùi buồn anh như cà phê đen pha với sữa thành cà phê nâu. Hình như gõ phím nếu không đau mắt thì có vẻ thú hơn viết.

    Tôi cười khùng khục trong họng. Ban đầu, sức mạnh, khao khát tuổi trẻ khiến bạn không dung hòa được. Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột.

    Tôi có một người chị họ ngoại nữa, cũng trạc tuổi chúng tôi. Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được. Bạn lại muốn dựng một khung cảnh: Bà già nhăn nheo rách rưới yếu ớt dị tật hơn.

    Một lí do bạn không muốn ra đi là còn nhiều tác phẩm khiến bạn củng cố lòng tin mình là thiên tài còn dồn ứ trong hộc tủ. Tít tít tít tít… Phù, phù, lần này thì bạn tỉnh dậy, cái cảm giác đời sống thật nó thật hơn cả. Tất cả đều không sâu đậm.

    Hôm nào đập thử bàn thờ, đập thử tivi nhé, giả điên thế nhé, bác mẹ có thích không, có ngộ không? Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng. Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì.

    Và như thế, theo luật nào đó của cộng đồng xung quanh bạn, bạn phải tự lãnh trách nhiệm và đừng kêu ca phàn nàn. Cũng chẳng nhớ được nhiều. Nhưng chưa viết nốt đoạn đời này thì chưa thấy tạm trọn vẹn để sẵn sàng chờ cơn gì đó của họ.

    Anh dạy em, biết, quay ngay. Vì vậy, chơi là một cuộc chiến giữa những kẻ mạnh. Nhưng sẽ có nhiều trách móc đấy, nếu quả thực bác vào viện là do bạn.

    Qua đó, với những tinh hoa của quá khứ cũng như hiện tại để lại, đào tạo, hun đúc, chọn lọc nên những tài năng kiệt xuất biết tận dụng chúng vì nhân loại. Một con lươn thì chính xác hơn. Tôi nói câu tôi từng nói với mẹ: Hai năm nữa thì teo rồi ạ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap