Giờ đây, IBM chỉ cần cải tiến cho phù hợp với thị trường dân sự, thay vì đem vứt chúng đi. Trong khi đó, sau sự mạo hiểm lớn đầu tiên Tom đã vượt qua nỗi sợ hãi phải quản lý tập đoàn quá lớn so với ông. Có thể thấy, một việc mà các kỹ sư có thể làm được nhưng đã không làm chỉ vì không khí làm việc không tốt, vì không ai bàn tới vấn đề đó.
Khi ấy, Watson đã trở thành một tay bán hàng cừ khôi. Chữ C cuối cùng (computer) đã đóng một cột mốc chói lọi vào lịch sử khoa học máy tính hiện đại. Đó là gì? Đó chính là thái độ khiêm tốn dành cho tinh thần doanh nghiệp mà Watson
Thuở đó, Watson đã hứa sốngxứng đáng với ước nguyện của cha: con có một cơhội lớn. Đến những năm 1990 của Gerstner là 130 quốc gia. Lý do không đơn thuần là các bộ phận kia thua lỗ mà vì ông nhận ra rằng xử lý dữ liệu là một ngành có triển vọng, lúc này nó chỉ mới bắt đầu.
Vào lúc này, thay vì cắt giảm nhân lực như nhiều nơi khác, Watson làm điều ngược lại là tuyển thêm nhân viên bán hàng, để thực hiện mục tiêu bán thêm nhiều máy lập bảng, máy tính đục thẻ. Đây là chi tiết đầu tiên giới nghiên cứu luôn đề cập đến mỗi khi bàn về văn hóa công ty do Watson tạo ra. Mặc dù một ủy viên hội đồng quản trị đã đặt câu hỏi với Flint: Ai sẽ điều hành khi anh ta nằm chết trong tù? nhưng Flint vẫn ký hợp đồng với Watson.
Khi các cửa hàng của các đối thủ bị thua lỗ, công ty của Watson mua lại các cửa hàng đó. IBM đã bỏ vào đó nửa triệu đôla, bằng một nửa kinh phí xây phòng thí nghiệm. Watson và IBM đẩy Aiken vào dĩ vãng theo cách của họ.
Tài liệu của hãng IBM còn ghi rõ những nhân viên của IBM mà khiếm thị thì được nhận máy này miễn phí. Maney nhận xét: Những nhà quản trị cấp cao trung thành với đạo đức đôi khi cũng lựa chọn như vậy. người ta thấy máy tính có thể tháo và ráp dễ dàng các bộ phận.
Cuốn sách này, cung cấp những trải nghiệm của Watson cho những ai muốn đạt đến thành công, trước hết là cách nắm lấy cơ hội và nắm lấy hy vọng trong khi phải đối đầu với tuyệt vọng. máy trở lại và nhu cầu xử lý thông tin tăng vọt. 2004 rằng đã học từ mỗi doanh nghiệp một ít.
Các nhà máy của IBM giờ đây nhiều nơi dùng để sản xuất cả súng ống. Thomas Watson đi đến trung tâm New York. Công việc của anh chàng thiếu niên nghèo là chất đầy lên xe ngựa nhiều thứ nhạc cụ và máy khâu, rồi dắt ngựa đi chào hàng.
Tòa phúc thẩm yêu cầu tất cả những người của NCR bị truy tố ký cam kết không tái phạm nhưng Watson là người duy nhất không ký vì ông cho rằng mình Watson bất ngờ gửi trả huân chương cho Hitle và công bố bức thư gửi cho Hitle. Peter Drucker tóm tắt về Thomas Watson trong ba chữ Quite Intentionally Dignified, US Today 19.
Diễn thuyết thì dễ, thực thi cam kết mới là loại tiêu chuẩn làm nên người đó. Chúng ta sẽ sử dụng tất cả các nhà máy và không sa thải bất cứ công nhân nào. 1982 đã viết bài Những gã khổng lồ của thế giới và IBM là một chuẩn mực của người Mỹ: