Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất". Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. - Hay quá, dự án gì vậy thưa sếp?
Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! - James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.
Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức.
"Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi. - Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa. Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó.
Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Và mọi việc tệ đến mức tất cả những gì anh muốn chỉ là nhanh chóng hoàn tất một ngày làm việc để có thể về nhà và lăn ra ngủ. - Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ.
Chiều thứ sáu, James thu dọn bàn làm việc của mình và chuẩn bị rời văn phòng để về nhà. Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền.
Tớ rất ghét những thứ đó. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó.
Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. - Đây là những thắc mắc của tôi. Anh thầm nghĩ về hiệu quả không gì so sánh được từ những niềm vui và thành quả mà nghệ thuật ủy thác công việc đã mang đến cho anh.
- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. - Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.