Bạn đã thực sự dấn thân rồi. Nhưng họ cũng không trút giận vô cớ. Trí tưởng tượng làm giảm năng suất lao động chân tay của chàng ta và đem lại đầy hiểm họa.
Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay. Có lẽ mọi người đều ít thời gian bên cha mẹ. Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường.
Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác. Bắt đầu sắp đặt đến thái độ. Chuyện học hành vừa qua là do con sức khỏe yếu, với lại ham chơi vi tính.
Tôi định chờ mẹ bảo: Mẹ cho con thôi học nhé. Để khám phá đến tận cùng. Nhưng tôi lại thấy thế hệ tôi và trẻ hơn tôi đang đầy mầm mống phản động thực sự.
Không gì tự nhiên sinh ra. Và chết đi khi chưa kịp hưởng thành quả. Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ.
Một con lươn thì chính xác hơn. Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn). Cố nhé, cố học cho xong 2 năm rồi tha hồ, tha hồ… 2 năm.
Cười mãi cả đời không làm nên trò gì, lại làm người khác khóc. Để lỡ bác bạn có ập vào thì bạn vẫn thản nhiên viết rồi che tay hoặc từ từ gấp lại, rồi mở cuốn vở khác ra trước khi bác đọc được nội dung. Có vẻ nó tổ chức một cuộc đấu giá.
Cái giá chung để nhảy từ tiêm đau đến tiêm không đau. Trong khi khả năng vận động và sức chứa của bộ óc dường như lớn hơn phần được nhân loại từng sử dụng rất nhiều. Chả quan tâm đến gì ngoài những cái thùng rác.
Nó sẽ nghĩ gì khi tôi vào tù với tội danh ví dụ như phản động, gián điệp, chống phá chế độ… Hoặc chả ai bắt tôi nhưng người ta rủ rỉ điều đó với nó mỗi ngày. Lúc ấy, anh quên chưa kể cho em, anh thấy người mát lạnh. Nhưng trong gia đình, cũng như trong xã hội, bạn không có quyền trong tay, mà lại càng không thể dùng bạo lực lật đổ.
Nhưng chị đối tốt với tôi, tôi biết làm sao được. What I fell what I know never shine through what Ive known Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét.