Ngồi trong xe, tôi không ngớt tụng niệm: "Thượng Đế muốn sao con chịu vậy". Lúc mọi người bắt tay vào việc, ông đã làm gần xong nửa công việc hôm đó. Rồi trong tuần, nếu muốn tiêu một hai cắc, nó viết một tấm chi phiếu để lãnh số tiền ra, đoạn tự tính toán lấy số tiền còn lại là bao nhiêu.
Một đứa con trai tôi tìm được việc trong một trại nọ, ngày đêm vắt sữa 13 con bò, đủ tiền ăn học. Tôi nhận định những nét đặc biệt của tôi. Có nỗi gì lo lắng thì người cầu Chúa.
Có phải toàn là tưởng tượng không? Không. Tôi xin giảng bạn nghe. "Đừng lo cho đời sống vật chất của con, đừng lo thiếu món ăn thức uống, cũng đừng nghĩ đến thân thể con và những vật để đắp điếm nó.
Chúng ta hãy tranh đấu cho hạnh phúc của chúng ta!". Khổng Tử dạy rằng: "Bị mất cắp, bị vu oan chẳng phải là điều quan trọng, nếu ta bỏ không nghĩ đến nữa". Con hãy ngó đàn chim trên trời.
Rồi đưa cho người quen đọc. Tôi xin đơn cử truyện một người bán sách thất vọng, ông John R. Ông nói: "Từ ngày ấy, mỗi lần khó ngủ ông lại đưa ngược tròng mắt lên và chỉ vài giây sau, tôi bắt đầu hiu hiu buồn ngủ.
Khi ta thù oán ai, tức là ta đã cho họ dịp ảnh hưởng đến đời ta: ảnh hưởng đến giấc ngủ, đến cái thú ăn, đến tiền tiềm lực, đến sức khoẻ và sự yên tĩnh trong tinh thần của ta. Và khi tôi hỏi: "Đánh cá theo "tuy đô" có khá không", y đáp: "Theo cách đó có thể sạt nghiệp bán trời được nữa". Xin bạn ghi vào nhật ký những thắng lợi của bạn trong khi áp dụng những nguyên tắc đã chỉ.
Tôi chuyên bán cho các luật sư một loại sách gần như là cần thiết cho họ. Ai nấy đang vui, bỗng buồn bã, lẳng lặng gật đầu. Tôi sẽ đọc loại sách cần phải gắng sức suy nghĩ và chú ý mới hiểu được.
Đức Chúa Giê Su, trong một buổi chiều, chữa khỏi mười người hũi (cùi), nhưng Chúa được bao nhiêu người chịu khó cám ơn? Chỉ có một mạng. Khi chúng ta ê chề, chịu đựng không nổi nữa, bấy giờ mới thất vọng quay về với Thượng Đế. Vài tuần sau, tôi chống nạng đi được.
Và có lẽ họ tin như vậy thiệt, vì khi ta đã muốn tin điều gì thì cơ hồ khó mà không tin nó được. Toa chật cứng khách và nóng như lò, mà người hầubàn lại chậm chạp. Cảnh chết chóc và đau lòng xẩy tới bên hàng xóm.
Trước tôi tính sẽ nói là muốn đi Kanass City để may ra tìm được một việc làm. Y có mang ơn ông không? Có, nhưng không lâu. Hồi đó, ai hơi chỉ trích ông là ông phật ý, nổi nóng ngay.