Thư viết rằng: "Ta nghe nói Quan tướng quân muôn so tài với Mã Siêu. Bọn họ biết rõ bằng, Tưởng Giới Thạch làm như thế là biểu thị không bao giờ tính sổ với họ nữa cho nên yên tâm đánh cộng sản, đó chính là mục đích của Tưởng Giới Thạch. Chu Du bèn đến nhà Lỗ Túc.
Phùng Viện trở về, Mạnh Thường Quân hỏi có đòi được tiền hay không. Trong trường hợp này dẫn dắt cho đối phương nói ra trước lại là thượng sách. Rồi một hôm Thái Sử Từ ra thành như thường lệ bỗng đột nhiên phi ngựa vượt vòng vây.
Cho nên phải nắm vững kỹ xảo tặng quà mới có thể hoàn thành tốt đẹp quá trình tặng qùa. Trong cuộc đàm phán cuối cùng có tinh chất then chốt với Chu Du, Gia Cát Lượng đã khéo léo dùng chiến thuật châm chọc nhược điểm đối phương. Anh bạn kể rằng: “ Một hoom tôi cùng bạn học lên Bắc Kinh chơi.
Say thật và giả say là hai việc khác nhau, người ngu và người giả ngu khác nhau hoàn toàn. Thấy người ta đánh nhau bươu đầu sứt trán mà khoanh tay tọa sơn quan, hổ đấu không ra tay can ngăn thì bị cho là người, vô tình. Người có thể ức chế được kẻ mạnh tất phù trợ người yếu.
Nhưng mù quáng vô tri thường lại là nguồn dũng khí. Một khi sơ suất không có lối thoát thì tốt nhất tự chế giễu mình vụng về sơ suất, xuống giọng làm lành. Trong tình yêu, lý lẽ đó càng rõ.
Tư thế này hấp dẫn nam giới, đồng thời cũng biểu hiện dục vọng mãnh liệt của nữ giới đó. Nếu thầy tiếp tục đốt thanh Natri thì việc gì sẽ xảy ra?" Học trò bèn trả lời: "Sau khói đen sẽ là khói trắng" . Vốn đã phiền não đau khổ vì phiền toái trong công tác, nay vợ lại châm chọc nên chồng thấy cái nhà này chả còn cái gì đáng qúy, bèn quát: "Tôi bất tài, tôi bất tài, ừ thì tôi bất tài.
Đó là kỹ xảo thả câu dài câu cá lớn. Đó là thỏa mãn sở thích của ta để cầu ta thu nạp. Mở miệng ra là "Ta nay phụng chiếu thảo phạt ngươi", khi thì nói: "Ta thừa mệnh thiên tử phụng chiếu hỏi tội".
Cống Vũ đã tránh nặng tìm nhẹ, tránh khó tìm dễ, tránh lớn tìm nhỏ vừa hợp ý vua, vừa không đắc tội người khác, chứng tỏ kỹ xảo làm quan của Cống Vũ lão luyện thành thục . Lý Lâm Phủ giả vờ ngập ngừng không dám nói. xưng giả vương? Lập tức phong Hàn Tín làm Tề vương".
Anh nên tập trung tinh thần nghe họ tán xe, chớ có ra vẻ chán hay bực, sự nhẫn nại của anh thỏa mãn lòng hư vinh của họ. Tưởng Kinh Quốc không biết sự việc vừa mới diễn ra nên trả lời: “ Chú ấy vốn là quân nhân rất xuất sắc”. Tương tri, đó là điều chúng ta cảm nhận sâu sắc qua lời nói của họ.
Một hôm sau khi xem kép hát nổi tiếng là Dương Tiểu Lâu biểu diễn, bà gọi kép hát này đến trước mặt chỉ mâm bánh sữa trên bàn bảo rằng: "Ta ban cho ngươi tất cả mang đi!" Đem so sánh hai sự việc có một điểm tương tự nào đó với nhau để ám chỉ lời nói, việc làm của đối phương không thỏa đáng nhưng không làm đối phương bất mãn. Ông là giám đốc khách sạn này, trách nhiệm cửa ông là làm sao cho khách sạn thu được lợi lớn nhất.